Trong bài viết này, tác giả tập trung đề cập tới hoạt động quản lý tài nguyên, môi trường ở Việt Nam thông qua việc giới thiệu một số công cụ kinh tế của hoạt động này. Theo tác giả, ba tác nhân kinh tế chính tham gia vào quá trình quản lý, khai thác và sử dụng tài nguyên, môi trường chính là: Chính quyền các cấp, các cộng đồng địa phương, các cá nhân và doanh nghiệp. Tương ứng với ba tác nhân này là ba cơ chế quản trị tài nguyên, môi trường khác nhau là Nhà nước, xã hội dân sự và thị trường. Từ các tác nhân kinh tế đó, bài báo đưa ra 4 công cụ kinh tế chính trong quản lý tài nguyên, môi trường ở Việt Nam hiện nay: (1) Hệ thống luật pháp, tiêu chuẩn về tài nguyên, môi trường; (2) Hệ thống thuế và phí tài nguyên, môi trường; (3) Các quỹ về môi trường; (4) Xây dựng thị trường quyền sử dụng tài nguyên, môi trường. Tuy nhiên, hiệu quả của các công cụ kinh tế này vẫn còn thấp, chưa đảm bảo việc sử dụng tài nguyên, môi trường một cách hiệu quả và bền vững. Và theo tác giả, để giải quyết vấn đề này, cần nhanh chóng hoàn thiện hệ thống pháp luật, tăng cường hiệu lực của hệ thống thuế, phí; tăng cường sự phối hợp hoạt động quản lý tài nguyên, môi trường giữa các cơ quan chức năng liên quan, mở rộng sự tham dự của người dân và cộng đồng; thúc đẩy phát triển các thị trường trao đổi quyền sử dụng tài nguyên, môi trường và tích cực hội nhập quốc tế trong lĩnh vực quan trọng này.
Phạm Thu Hương lược thuật